Lần thứ hai, tôi gặp chị trong một buổi chiều đẹp hiếm hoi của mùa hè tại một quán cà phê trên đường Nguyễn Biểu. Ngọc Lan vận chiếc áo bà ba màu vàng cách tân, trông thật sang trọng, quý phái. Trông chị vẫn đẹp và mặn mà dù đôi mắt có phần đượm buồn sau bao nhiêu nỗi vất vả truân chuyên của những bon chen cuộc sống. Đời nghệ sĩ được ông trời ưu ái cho nhan sắc, tuổi trẻ, sự dồi dào sức khỏe và giọng ca để họ say mê hát và say mê cống hiến. Với những người ca sĩ chân chính, niềm đam mê đứng trên sân khấu là mục đích sống mà họ luôn theo đuổi, đáng để họ sống và hy sinh nhiều thứ. Ngọc Lan sinh ra để ca hát, con đường âm nhạc đến với chị cũng nhiều thiệt thòi. Trải qua bao nhiêu nghề, công việc khác nhau, chị lại trở về với niềm đam mê đích thực của đời mình, để cháy hết mình trong những tình cảm yêu mến trong lòng những khán giả yêu mến chị.
Ca sĩ Ngọc Lan
Ngọc Lan là con gái Hà Nội, tuổi thơ của chị gắn liền với con đường Cổ Ngư, với phủ Tây Hồ, với những tiếng ve râm ran trưa hè và những chiều liễu rủ ven hồ Tây. Gặp Ngọc Lan không ít người đã phải trầm trồ khi biết rằng người phụ nữ xinh đẹp, trẻ trung nhưng cũng thật quý phái ấy đã có hai đứa con trưởng thành. Ngọc Lan cũng như phần đa các nghệ sĩ, ít muốn nhắc tới sự trôi nhanh của tuổi trẻ, luôn sợ cái cảm giác của tuổi già đang xâm lấn trong khi đam mê nghệ thuật luôn hừng hực và dạt dào, trong khi họ còn có quá nhiều dự định. Những ai đã làm việc và được nghe Ngọc Lan hát sẽ phải nói rằng họ như sống lại trong cái tuổi trẻ. Ngọc Lan chỉ cười nói rằng: “Trời ưu ái cho chị sự yêu đời để kéo lại tuổi thanh xuân”.
Tuổi thanh xuân của hơn 20 năm trước làm sao mà Ngọc Lan quên được, cô con gái Hà Nội luôn vận những chiếc áo vàng, quyến rũ trong những điệu hát trữ tình, những làn điệu quê hương. Thuở học trò, giọng hát của cô nữ sinh ấy đã được bao nhiêu người bạn cùng tuổi biết tới trong những cuộc thi của trường và thành phố… Tuy giọng ca không được đào tạo bài bản, nhưng cái tên Ngọc Lan vẫn được khán giả, đặc biệt là các nhạc sĩ, giới chuyên môn đánh giá cao với âm vực rộng 2 quãng 8, giọng hát luyến láy, thiết tha cùng với chất mặn mà ngày càng “đàn bà” khiến cho những ca khúc của chị trình bày có sức nặng về chiều sâu tâm hồn hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, sự hăm hở yêu đời để theo con đường nghệ thuật của Ngọc Lan cũng nhanh tan biến khi chị và các anh chị em khác bị bố mẹ phản đối chuyện theo con đường nghệ thuật chuyên nghiệp, mà chẳng ai có đủ can đảm vượt qua được sự ngăn cản ấy.
Kể cho tôi nghe về những năm tháng sôi nổi ấy, đôi mắt của chị ánh lên những niềm vui nhưng cũng đầy luyến tiếc cái tuổi trẻ ngây thơ, vô tư không bao giờ quay trở lại nữa. Ngọc Lan cũng đành ngậm ngùi chôn chặt cái mộng làm ca sĩ khi bước sang ngang đi lấy chồng. Một cuộc sống mới bị bó buộc bởi nhiều thứ, Ngọc Lan buộc phải ngừng hát, ngừng say mê, chị phải rời xa ánh đèn sân khấu theo mong muốn của gia đình chồng. Chị bằng lòng với nghề kế toán, với công việc kinh doanh, để rồi hằng đêm chị lại mơ mình đứng trên sân khấu và hát. Chị hy sinh niềm đam mê để giữ gìn trọn vẹn hạnh phúc gia đình nhưng con tim của chị cũng chẳng bình yên khi chị phải từ bỏ niềm đam mê đã là máu của mình. Khó có ai đó, kể cả người thân yêu nhất của chị có thể hiểu được tâm trạng người nghệ sĩ khi bị tách ra khỏi đời sống nghệ thuật của mình. Đôi khi Ngọc Lan cô đơn trong chính sự hạnh phúc của mình. Cho tới khi con chị đã trưởng thành chị mới dám sống cho mình. Sau 18 năm “không được hát”, chị như con chim sổ lồng bay lên bầu trời xanh rồi cất cao giọng ca đầy trải nghiệm của một người phụ nữ trải qua nhiều sóng gió của cuộc đời.
Bước ngoặt lớn nhất của Ngọc Lan chính là việc chị quyết tâm đi hát trở lại. Ấy là năm 2007, khi chị đi qua Trung tâm văn hóa Hà Nội (46 hàng Bồ), vô tình biết được cuộc thi “giọng hát hay Hà Nội”. Chẳng hiểu sao, chị lại chen chân vào đăng kí dự thi và cứ thế lọt vào những vòng trong. Dù kết quả không cao để chị nổi tiếng nhưng nó thực sự giúp Ngọc Lan nhận ra ý nghĩa thực sự của cuộc đời mình, để tìm lại mình. Ban đầu chị đăng kí sinh hoạt trong Trung tâm văn hóa Hà Nội. Sau một thời gian ngắn đi hát, Ngọc Lan quen được nhiều người có chung niềm đam mê âm nhạc như mình, mỗi người một hoàn cảnh nhưng đầy nhiệt huyết. Chị nghĩ ngay ra việc thành lập ra đoàn nghệ thuật Hoa sữa dưới sự bảo trợ của Trung tâm Văn hóa thành phố và Quỹ sáng tạo văn học nghệ thuật Hà Nội. Khi mới thành lập, đoàn nghệ thuật Hoa sữa trải qua giai đoạn khó khăn trong việc khẳng định vị trí của mình. Ngọc Lan vừa làm ca sĩ biểu diễn vừa làm bà “bầu” đi tìm ca sĩ, đi tìm những chương trình biểu diễn, tổ chức chương trình, từ A tới Z chị phải lo hết. Nhờ những cố gắng không ngừng ấy, hiện nay Đoàn nghệ thuật Hoa sữa đã được khán giả thành phố Hà Nội biết tới trong nhiều chương trình biểu diễn sân khấu ngoài trời của thủ đô Hà Nội và các ngày lễ lớn. Hiện nay đoàn có tới 25 ca sĩ, nhạc công, vũ công với các lứa tuổi khác nhau nhưng có cùng tình yêu ca hát. Dù bắt đầu muộn nhưng những gì Ngọc Lan đang và đã làm đã khiến cho nhiều ca sĩ trẻ phải khâm phục những thành quả của chị.
Quyết đoán để được hạnh phúc
Ngọc Lan nói rằng mình là người phụ nữ cầu toàn, trong công việc cũng như trong tình cảm, chị luôn “tham lam” mong muốn có được sự hoàn hảo. Bạn bè yêu mến chị vì sự nhiệt tình, luôn sẵn sàng giúp đỡ mỗi khi ai đó khó khăn dù bản thân chị nhiều khi chẳng được đáp lại. Thậm chí, có khi ai đó hiểu lầm mình, thay vì bỏ qua vì ở đời “ai mà đẹp lòng hết được tất cả” thì chị lại đi thuyết phục bạn bằng lời nói, hành động để chứng tỏ sự thật lòng của mình. Nhiều khi con gái chị nói rằng: “Người ta đã thế sao mẹ còn vất vả vì họ làm gì…”. Lúc ấy, chị cười: “Tính mẹ nó thế, biết làm sao được, hôm nay họ chưa hiểu mình thì ngày mai họ sẽ hiểu”.
Ngọc Lan bây giờ không còn là cô gái ngây thơ của những năm tuổi trẻ, bây giờ chị đầy bản lĩnh và táo bạo trong công việc và những dự án nghệ thuật. Hà Nội còn thiếu nhiều những câu lạc bộ, những phòng trà, nơi giao lưu những người yêu âm nhạc. Cách đây một tháng, dưới sự ủng hộ của bạn bè, của anh em nghệ sĩ trong Đoàn nghệ thuật Hoa sữa, Ngọc Lan đã tổ chức thành công phòng trà “Hát với thời gian”. Đây là một sân chơi, nơi giao lưu giải trí của các ca sĩ, nhạc sĩ, những người yêu âm nhạc cùng nhau hát, nghe những ca khúc mà họ yêu thích. Đó có thể là những tình khúc tiền chiến, những ca khúc cách mạng trữ tình, những làn điệu ví dặm, quan họ nhưng được các thế hệ khán giả khác nhau yêu thích.
Kể về cuộc sống riêng tư hiện tại, Ngọc Lan nói nhiều về hai cô con gái yêu như hai niềm tự hào. Hai cô con gái của chị Vy Linh và Thủy Tiên giống mẹ về tính cách, giọng hát nên 3 mẹ con vẫn thường xuyên đứng chung trên một sân khấu. Sự đồng cảm của máu thịt giúp chị làm bạn với con dễ dàng hơn và giúp chị khỏi cảm thấy cô đơn sau những ngày làm việc mệt mỏi. Cuộc sống bộn bề với những dự án âm nhạc, những chuyến biểu diễn, thu thanh, rồi công việc kinh doanh sẽ thật vất vả để chị làm tròn trách nhiệm chăm sóc hai cô con gái của mình. Ngay từ nhỏ, Ngọc Lan sớm vất vả, sau này lập gia đình chị lại trải qua rất nhiều nghề nhưng những ai quen biết chị không khỏi khen ngợi sự tháo vát, hoạt bát của chị trong kinh doanh và nghệ thuật. Chưa bao giờ Ngọc Lan sống hết mình, dành toàn bộ sức lực cho công việc như trong thời điểm này. Cuối năm 2010, chị đã phối hợp cùng với Hồ Gươm Audio phát hành album: “Trăng về phố”. Cũng trong mùa thu tới, chị tiếp tục thực hiện một album thứ hai cũng với những ca khúc trữ tình cách mạng. Công việc bận như vậy nhưng chị vẫn dành thời gian cho thơ. Cũng may ông trời cho chị sức khỏe, sự nhiệt huyết để theo đuổi công việc, được ông trời ban cho hai cô công chúa nhỏ yêu mẹ, nhưng cũng sớm già dặn để suy nghĩ. Ngọc Lan ít khi phải dùng đến cây roi dạy con bởi từ khi con còn bé chị đã phải học cách làm bạn với con, để con nói ra những suy nghĩ, tâm tư của mình. Nhìn cách 3 mẹ con chị nói chuyện, vui đùa với nhau, nhiều người tưởng lầm đó là 3 cô bạn gái của nhau. Đôi khi chị kiểm soát hai cô con gái đang ở độ tuổi “nổi loạn” cũng chính là cách kiểm soát sự nỏng nảy của chính bản thân mình.
Là người phụ nữ cá tính nhưng chị vẫn là tuýp người cổ điển, nếu được chọn lựa chị cũng không muốn con gái mình làm người nổi tiếng. Chị cho rằng, điều quan trọng nhất vẫn là gia đình, là lấy chồng sinh con. Chị luôn mong muốn con mình hãy sống có niềm đam mê nhưng cũng phải lấy gia đình làm gốc. Tuy nhiên, lo lắng yêu thương con như vậy, không có nghĩa là chị có thể sống hộ cuộc sống của con mình. Những gì chị làm là hướng dẫn, thuyết phục, phân tích lí lẽ cho con, còn sự quyết định cuối cùng vẫn là ở hai con gái. Bởi cuộc sống đã giúp chị hiểu được rằng: “Mình cần phải quyết đoán hơn nữa thì mới có thành quả tốt đẹp”. Ngọc Lan tin vào sự lựa chọn của con gái vì chị hiểu tính con gái hơn ai hết. Chính vì vậy, chị đã để cho cô con gái Vy Linh học Mỹ thuật công nghiệp thay vì thành một ca sĩ chuyên nghiệp. Có thể nói, trong cuộc đời, Ngọc Lan may mắn không phải trả một cái giá quá đắt khi đi theo con đường nghệ thuật. Bây giờ cuộc sống của chị thật bận rộn, vất vả nhưng Ngọc Lan lại lấy đó là niềm vui hạnh phúc của cuộc đời mình… như câu nói của chị: “Tôi đang hạnh phúc hơn bao giờ hết!”.